Hạnh Phúc của Một đời người đó là gì?
Đó là bệnh đau không bén mảng tới, nếu có bệnh thì đẩy lùi được bệnh tật, khi già cả vẫn minh mẫn, đi đứng quắc thước, không bị nằm giường bệnh, không đau đớn, không làm phiền con cháu, người khác chăm sóc thuốc thang, không sợ hãi trước bệnh tật và cái chết, tự thân mình làm chủ được bệnh tật và cái chết, khi muốn nhập niết bàn chỉ cần yêu cầu cơ thể tịnh chỉ hơi thở để nhập từ trường bất động - thanh thản - an lạc và vô sự.
Đời người có 2 thứ quan trọng nhất đó là trí tuệ và thiện nghiệp.
Sau 30 tuổi thật chất chúng ta đang già đi, chứ không còn lớn lên, cái lớn lên chỉ là cái trí tuệ, sự hiểu biết đúng đắn. Nếu không có trí tuệ thì chúng ta chỉ già đi với tư duy của một đứa trẻ.